Chữa Bệnh Lười 100% – Giá Như Biết Sớm Hơn

Chữa Bệnh Lười 100% – Giá Như Biết Sớm Hơn
Xin chào tất cả quý vị và các bạn, chúng ta lại gặp nhau vào 7 giờ tối thứ 7 trên kênh Youtube của web5ngay. Và ngày hôm nay chủ đề chính của chúng ta sẽ là. Cái câu hỏi. Mà tôi thú nhận với các bạn.

Chữa Bệnh Lười 100% – Giá Như Biết Sớm Hơn

Xin chào tất cả quý vị và các bạn, chúng ta lại gặp nhau vào 7 giờ tối thứ 7 trên kênh Youtube của web5ngay. Và ngày hôm nay chủ đề chính của chúng ta sẽ là. Cái câu hỏi. Mà tôi thú nhận với các bạn. Là câu hỏi mà tôi nhận được nhiều nhất. Nhiều hơn tất cả những câu hỏi khác. Làm thế nào. Để chúng ta. Có thể chữa được bệnh lười 1 cách triệt để. Hello các bạn quay trở lại với chủ đề chính của chúng ta ngày hôm nay: làm thế nào để chữa được bệnh lười. Một cách triệt để, hiệu quả và đặc biệt. Lại tốn ít công sức nhất có thể. Bởi vì chữa bệnh lười mà đau đớn quá mà khó quá. Thì người ta đã làm biếng rồi thì làm sao mà người ta chữa được, tôi hiểu cái vấn đề cái vấn đề này. Thành ra trong bài giảng ngày hôm nay tôi hứa với các bạn. Giải pháp của tôi đưa ra. Sẽ vô cùng đơn giản, bản thân tôi cũng là cái con chuột bạch đã ứng dụng.

Cái phương pháp này. Và. Xác nhận có hiệu quả. Và nó cũng rất dễ thôi các bạn. Nó dễ đến mức không ngờ luôn. Chỉ là các bạn. Không để ý mà thôi. Cái bố cục của cái video này tôi sẽ tạm chia làm ba phần, phần thứ nhất là cái câu chuyện của tôi. Từ một cái kẻ, thú thật với các bạn luôn, tôi chưa bao giờ thừa nhận cái việc này với bất kỳ ai nhưng mà cách đây tầm hơn 5 năm. Tầm 7 năm gì đó. Tôi là một kẻ rất lười. Lần đầu tiên tôi phải thú nhận chuyện đó. Đó là phần đầu tiên. Và phần thứ hai cũng là liên quan mật thiết đến phần đầu, từ một cái kẻ. Rất lười biếng. Thì đến một ngày đẹp trời. Một cách rất là tình cờ. Thì tôi lại phát hiện ra một. Phương pháp. Cũng tình cờ và nó đơn giản đến không ngờ. Để chữa được. Bệnh lười. Và tôi sẽ bật mí với các bạn. Phương pháp này. Ở phần số 2. Và phần số 3. Sau khi mà ứng dụng thành công rồi.

Thì tôi mới bắt đầu. Tôi tìm hiểu về nó. Khổ vậy đó. Mình áp dụng nó một cách tình cờ và thấy hiệu quả nhưng mà cũng nghi ngờ chứ bộ. Thành ra mình mới google. Mình mới đọc thêm để tìm hiểu. Và mình sẽ ra. Đc những cái cơ sở khoa học của phương pháp này. Thì đó là phân số 3. Những cái thông tin. Về cơ sở khoa học. Về tâm lý. Về các cơ sở. Đc xác thật với phương pháp này. Thành ra nó hoàn toàn an toàn. Để mà các bạn. Có thể sử dụng. Ok và đây. Là phần đầu tiên. Câu chuyện của một kẻ từng rất lười. Cách đây khoảng năm bảy năm thì bản thân tôi là một kẻ. Có thể tạm gọi là nhớt thay các bạn. Một cái hình ảnh mà rất quen thuộc đó là. Ngủ cho tới. 10 giờ sáng. 11 giờ sáng. Dậy ăn trưa xong là. Chả biết làm cái gì. Tôi nghĩ đó là một trong những cái thói quen mà rất nhiều người trong các bạn ở đây. Là những người gặp phải. Trừ mấy em đi học thì bắt buộc phải đi học còn em nào mà không cần phải đi học mà kinh doanh tự do tự khởi nghiệp.

Tự làm chủ cuộc đời mình, abc.xyz kiểu như vậy thì. Cỡ nào cũng vậy, rất là dễ. Đánh mất chính. Và bị. Rơi vào một cái vòng nhớt thay giống như tôi. Đặc biệt là với cái thời gian. Mà mình chưa là cái gì cả. Mình là người thất bại. Không có thành tựu. Cũng cảm thấy bản thân mình không có gì đặc biệt. Thì mình cứ làm. Mình cảm thấy chả thu được cái gì, mình không có cái động lực nào để cố gắng. Thì tự nhiên mình trở thành. Người cục mịch. Và mình làm cái gì mình cũng chần chừ các bạn bởi vì làm thấy không có kết quả. Cảm thấy rất mau chán. Nên mặc dù cũng có lên kế hoạch. Cũng có cái này cái nọ. Nhưng mà đến ngày hôm sau thì lại trì hoãn chả có làm đấy thì cứ tới việc phải làm cái bắt đầu mình lại cảm thấy. Hơi bực bội, hơi bức bối. Thì thôi mình để ngày mai làm tự nhiên mình cảm thấy thoải mái trở lại. Mình phải làm cái gì đó mình thấy rất căng thẳng nha cái bắt đầu cái mình không làm.

Mình bỏ đó. Mình đi chơi game hoặc. Mình đi bấm điện thoại. Đi cà phê cà pháo này nọ. Tự nhiên mình cảm thấy thoải mái lắm. Dần dần mình trở thành kẻ cục mịch. Một cái người lười biếng, một cái tên làm biếng chính hiệu. Thì lúc đầu thì cảm thấy nó cũng. Khá là vui tại vì mình không làm gì nhưng mà từ từ mình cảm thấy tội lỗi các bạn. Mình cảm thấy mình cứ hèn hèn. Cứ ăn hại sao á. Thì bắt đầu. Trong cái tâm của bản thân tôi có cái. Ý thức nhất định mệnh. Mình phải bỏ cái tật này. Chứ mà như thế này thì cuộc đời của mình. Chắc nó chả có đi đâu tới đâu nhưng mà tâm khảm thấy vậy thôi chứ mà thật ra làm biếng rồi thì các bạn biết mà. Nó là một cái thói quen, thói quen rất nặng thành ra là tự nhủi, tự tội lỗi như vậy nhưng mà làm biếng thì vẫn là làm biếng. Cho đến một hôm bất ngờ. Thì ngày đó tôi nhớ. Sài gòn lạnh.

Hình như tới mùa lạnh thì phải. Thì cũng như mọi ngày thôi, ngủ tầm 10 giờ mới dậy. Trời lạnh ngủ đã lắm các bạn. Và ngủ cho tới khi cảm thấy mệt ơi là mệt phải dậy thì mới dậy thôi. Chứ mà tắt báo thức cũng cả chục lần đấy thì bắt đầu. Tầm 10 giờ hay sao đó. Dậy đi ăn sáng nay nọ rồi bắt đầu quay trở lại phòng. Cái mình cảm thấy hôm nay mình. Cần phải làm cái này cái này cái này. Nhưng mà cảm thấy chán quá, chán nản. Mà ngồi ở đó tự kỷ cũng chán luôn. Lên mạng internet thì càng chán, phim thì xem mòn hết rồi cũng chán luôn chứ, cái tôi nghĩ, ngồi như thế này. Chắc chết thiệt luôn á bởi vì nó bức bối, nó khó chịu thì bắt đầu. Xách dép đi ra ngoài. Đi bộ ra công viên chơi. Ra công viên. Dạo mát thôi. Kệ. Đi đại đi. Cho thoải mái chứ ngồi ở nhà. Khó chịu quá bởi vì ngày nào cũng phải ngồi trong phòng. Mở máy tính rồi lên mạng, các bạn hình dung ra được cái cuộc sống đó không? Tôi nghĩ các bạn rất là dễ đồng cảm đúng không? Ngồi một chỗ.

Trong nhà. Không làm gì cả. Mà làm thì bực bội. Làm biếng mà. Bắt đầu tôi mới đi ra công viên. Trên cái đường ra công viên. Tôi cứ đi chậm chậm từ từ từ từ. Lúc đó trời lạnh lạnh nữa. Đi icũng kha khá dễ chịu thì tôi đi ra tới công viên. Thì sẵn công viên rộng. Mình lại tiếp tục mà đi tiếp mình thấy cây cỏ mình cũng thích. Đấy thì bắt đầu đâu tầm được nửa tiếng thì tự nhiên cái trong người mình nó tiết ra được một cái chất gì đó tôi không giải thích đc. Trong người mà nó tiết ra được một cái chất gì đó. Mà nó rất là thoải mái. Sau khi bị đi bộ. Tầm nửa tiếng mình thấy. Tại sao mình cảm thấy thoải mái như vậy. Mình cảm thấy nó. Dễ chịu lắm. Thì mình nghĩ. Nếu mà trong cái lúc mà mình làm việc. Mình mà có cái cảm giác này, có cảm giác phấn chấn, đã và thoải mái như thế này. Thì mình sẽ cảm thấy. Mọi cái thử thách. Mọi cái việc mình làm là mình đều vượt qua đó.

Lúc đó cảm thấy lạc quan lắm các bạn thì bắt đầu tối về tôi mới suy nghĩ hình như khi mà mình vận động. Mình. Đi bộ hoặc chạy bộ. Hình như cơ thể mình tiết ra một cái chất gì đó. Bản thân của mình. Cảm thấy phấn chấn. Cảm thấy rất là lạc quan rất yêu đời. Rất là hạnh phúc. Là cái cách. Giống như mừng lắm các bạn. Mà tôi dùng để xử lý công việc. Nó giống như đòn bầy vậy các bạn. Mình lợi dụng cái đó. Và mình phát hiện ra một cách rất tình cờ. Bắt đầu từ ngày hôm đó trở đi, trước khi làm một cái gì đó tôi thường đi bộ. Và. Tôi bọc trong người tôi một cái cuốn sổ nhỏ. Và cây viết thế thôi còn hôm nào mà công việc mà cần máy tính. Thì tôi chỉ có bạn cách sau, từ từ ha. Bắt đầu. Tôi ý thức trong đầu tôi là ngày hôm đó tôi phải làm chuyện đó nhưng mà tôi không ép mình phải làm bởi vì trước đó tôi ép đâu cũng có làm được đâu.

Tôi ý thức là ngày hôm nay tôi phải đăng bài. Cứ phải viết bài. Tôi phải sửa hình. Nhưng mà thôi,. Nhưng mà tôi chỉ ghim trong đầu của mình, thì bắt đầu tôi mới. Đi bộ. Thì tôi đi bộ và tôi canh. Tôi canh 1 quãng đường. Để mà mình đi sao mà tầm nửa tiếng nữa thì mình sẽ gặp một cái quán cà phê. Canh sao để nửa tiếng nữa. Mình sẽ gặp một cái quán cà phê. Để làm gì? Để bắt đầu đó là cái khoảng thời gian. Não mình. Cơ thể mình nó tiết ra cái chất gì đó phê phê đó các bạn. Cái chất phê phê mà tôi vừa nói với các bạn lúc này nó phấn chấn. Khi mà bắt đầu cảm thấy phê phê rồi. Khi mà mình đi bộ mình táp ngay vào cái quán cà phê. Đấy. Bắt đầu mình nghĩ tầm 15 phút mình gọi một cái món nước nào đó mà mình yêu thích. Và sau khoảng thời gian đó là tuyệt vời luôn các bạn. Tâm trạng vô cùng phấn chấn, thoải mái. Thì bắt đầu mình ngồi đó mình làm.

Xin lỗi các bạn. Tôi xử lý từ một từ một người cục mịch. Mà tôi xử lý một cái khối lượng công việc rất nhiều và nó hiệu quả đến không ngờ luôn. Không thể tưởng tượng nổi các bạn. Giống như mình lợi dụng cái cảm xúc của mình. Nó giống như là đòn bẩy. Giống như là, bản thân bạn bây giờ cũng là sức của bạn. Bạn phóng một cái mũi tên thì cùng lắm là 20m. Nhưng mà bây giờ. Nhưng bây giờ bạn sử dụng một cái cung. Sử dụng cái đòn bẩy, cái lực của nó. Lợi dụng nó. Thì bạn có thể bắn. Cả mấy trăm mét thì bây giờ. Những cái chất. Nó tiết ra trong cơ thể mình, lúc đó thì tôi chưa biết chất đó là cái gì nha. Tôi chỉ lợi dụng. Và tôi đúc kết kinh nghiệm cho mình như vậy thôi. Thì tôi lợi dụng. Những cái chất đó. Những cái cảm xúc đó. Những sự phê đó. Để mà. Làm những công việc của mình. Như là cái cung. Hỗ trợ mình bắn cái mũi tên vậy.

Thì ngồi đó làm nhiều khi. Hai cái đồng hồ làm say mê luôn các bạn, làm say mê luôn. Và hoàn thành rất lẹ. Đương nhiên thì sau đó về. Thì. Không đi bộ nữa. Hoặc mình đi bộ nhiều mình cũng cảm thấy mệt bắt đầu buổi chiều thì lại làm biếng. Nhưng mà bắt đầu mình quen dần các bạn. Bắt đầu mình cảm thấy. Ô, một ngày của mình cũng có việc này việc nọ hoàn thành chứ. Đâu có đến nỗi mà. Quá vô dụng đâu. Thì đó là cái cách mà. Tấp vô quán cà phê. Có những hôm. Mà mình. Cần phải làm. Máy tính chẳng hạn thì bắt đầu tôi canh để tầm nửa tiếng. Là tôi về tới nhà. Bắt đầu lúc đó. Mình cảm thấy phê rồi bởi vì mình biết cơ thể của mình mà các bạn. Mình biết cơ thể của mình. Thành ra. Bản thân tôi là đi đâu đó, đi chạy nhẹ nhẹ tầm nửa tiếng là bắt đầu mình thấy phấn chấn liền. Thật sự luôn. Bắt đầu mình thấy phấn chấn liền. Mình canh đúng giờ đó.

Mình quay trở về nhà. Mình vô mình lau này nọ. Mình uống. Chút xíu nước. Mình lấy máy tính ra mình làm. Bởi vì tôi không có khuyến khích các bạn. Đi bộ mà phải xách theo cái máy tính bởi vì lúc đó không còn là cái gì đó tận hưởng nữa rồi, bạn giống như đang đi hành quân vậy. Và đôi khi cái máy tính mà nó nặng quá. Thì cảm giác rất khó chịu và ngay từ lúc đi. Bạn đã có một cái sự phản kháng. Cái sự bực bội rồi thì rất khó. Và cái phương pháp này thì tôi nó với các bạn là đối với một cái người mà cơ địa bình thường không bệnh. Ko này nọ. Thì gần như chắc chắn sẽ có hiệu quả. Đương nhiên, tùy vào cơ địa của mỗi người sẽ có người đi bộ thôi. Là đã thấy phê phê rồi, giống như tôi, tôi không phải là dân thể thao. Một người ngồi rất nhiều. Có thể tạm gọi là sức khỏe yếu. Thành ra khi nào tôi đi bộ là tôi cảm thấy hài lòng rồi nhưng mà có những người họ khỏe hơn, họ phải chạy bộ.

Họ mới cảm thấy đã thì tùy các bạn. Các bạn phải xem bản thân mình. Như thế nào. Mình quyết định đi hay mình quyết định chạy. Và một cái người bình thường không bệnh hoạn gì đó. Sẽ có. Cái cảm giác. Thoải mái lâng lâng nó tiết ra bất kể là ngày đó các bạn cảm thấy stress như thế nào đi chăng nữa bởi vì đó là cơ chế sinh học của con người. Chứ không phải chúng ta chế ra, đó là cơ chế sinh học. Và nó sẽ phản ứng. Như thế. Khi mà chúng ta chạy. Còn một số các trường hợp nếu một ngày nào đó các bạn bệnh chẳng hạn. Các bạn không nên đi. Bởi vì lúc đó cơ. Và các phương pháp này bạn nào mà ở quê thì sướng lắm tại vì có rừng. Có cây có lá nhiều khi đi bộ vòng vòng. Men theo con suối này nọ. Rất là thoải mái. Và nó dễ chịu lắm. Nhưng mà nếu mà bạn nào ở sài gòn. Hoặc những thành phố lớn thì thôi. Có thể đến công viên, lựa những cái giờ mà nó mát mát.

Chiều. Hoặc là sáng còn những cái giờ khác thì các bạn cũng có thể đến phòng gym cũng được, vô phòng gym đâu có nhất thiết là phải đẩy tạ đâu. Có thể vào đó chạy bộ đi bộ, nó có máy hết các bạn. Vô đó nhạc đập đùng đùng. Rồi mọi người xung quanh các bạn đang tập. Thì các bạn cũng được tiếp vào cái năng lượng. Thậm chí cái sự. Phấn khích đó nó còn đc tăng thêm gấp mấy lần. Vào đó mình đi bộ. Mình thấy cơ thể mình bắt đầu sướng sướng rồi bắt đầu mình ngưng. Mình đi bộ chút xíu nữa. Vào một quán cà phê nào đó máy lạnh. Rồi nước uống yêu thích. Ngồi nghỉ 15′. Bắt đầu làm việc rất tuyệt vời các bạn. Và đặc biệt là bạn nào mà vô phòng gym nó thì nó có thêm một cái lợi thế nữa các bạn có thể đem theo laptop. Đem theo laptop. Vô phòng gyp thì có thể. Gửi laptop ở đó. Và mình tập và sau khi tập xong. Mình ra mình cầm laptop mình qua quán cafe làm luôn.

Thì như vậy giải quyết rất nhiều vấn đề và tôi nghĩ. Quá dễ đi các bạn ạ. Thì mình chạy rất dễ, đi bộ cũng rất dễ. Và một cái lời khuyên cuối cùng đó là. Sử dụng cái phương pháp này thì cố gắng. Có một cái đôi giày. Nó ok chút xíu bởi vì. Có thể chúng ta đi một cái khoảng thời gian. Nó dài dài tầm 30 phút trở lên. Thì. Một cái đôi dởm thì có thể nó hơi bị đau chân. Mang dép thì càng đau nên cố gắng đừng có để cái trải nghiệm chúng ta đi bộ chạy bộ. Thành một cái gì đó phải chịu đựng. Đừng có để một cái nỗi đau nào đó xuất hiện ở trong cái việc chúng ta đi bộ. Thì như vậy chúng ta sẽ. Tận hưởng được. Cái việc lợi dụng. Cái cảm giác hưng phấn. Khi mà đi bộ. Chạy bộ. Để mà sử dụng làm việc. Và tôi. Một lần nữa là cái con chuột bạch đã ưng dụng hiệu quả. Từ một cái người. Làm biếng kinh khủng nhất nhớt thay và bây giờ tôi khẳng định với các bạn, tôi bây giờ.

Là cái con người cực kỳ siêng, không phải mình tự khen mình. Nhưng mà mình nói một cái điều. Mà mình không làm được. Thì lố bịch. Thành ra mình nói như vậy. Không phải khoe mà phải nói như vậy để các bạn hiểu. Làm một cái video cho các bạn xem cũng cực khổ lắm chứ bộ, nhiều khi không có hứng để thu các bạn cứ thử làm đi. Các bạn thử làm đi, tuần nào cũng làm, làm mấy năm liền. Thì các bạn sẽ thấy tôi có siêng hay không là các bạn biết liền và đó là. Cái phần số 2. Của chúng ta. Cái phương pháp. Tôi chia sẻ qua phần số 3 thì tôi bắt đầu. Giải thích với các bạn. Cái khía cạnh khoa học. Của phương pháp này, đã không biết thì thôi. Nhưng biết rồi. Thì phải biết cho đàng hoàng. Biết cho cặn kẽ. Và hiểu được nó là cái gì. Và đó là phần số 3, xem ngay bây giờ các bạn nha. Ok, đây là phần số 3, trước khi vào phần số 3, giải thích cơ sở khoa học.

Của phương pháp này. Tôi nhắc lại một lần nữa chút xíu. Về cái phương pháp mà tôi đã hướng dẫn các bạn. Lặp lại trong phần 2. Lặp lại lần nữa cho các bạn dễ nhớ đó mà đúng không? Tại vì đôi khi các bạn xem video của tôi. Xem trên điện thoại nhưng mà lại cầm máy tính bảng đang chat facebook hoặc là đang ăn cơm này nọ. Đôi khi quên thì thôi, tôi lặp lại một lần nữa. Phương pháp của tôi rất đơn giản thôi. Và hoàn toàn tình cờ phát hiện ra. Trước khi mà các bạn. Làm cái gì đấy thì hãy cố gắng. Đi bộ. Cố gắng đừng có đi bộ. Lúc mà ăn no quá hoặc là lúc các bạn bệnh. Thì nó không có hiệu quả đâu, nó còn hại thêm. Chọn một cái thời tiết mát mẻ chút xíu hoặc vào phòng gym. Để mà đi bộ. Tùy cơ địa mỗi người có người sẽ đi bộ có người sẽ chạy bộ và bắt đầu. Mình canh mình đi tới lúc nào mình cảm thấy. Cơ thể của mình bắt đầu cảm thấy đã đã, bắt đầu phê phê.

Tùy người nha, tôi thì nửa tiếng. Tôi bắt đầu thấy phê rồi, còn các bạn thì có thể có người thì 15 phút là phê hoặc có người 40 phút mới chịu phê. Tùy cơ địa. Mình cảm thấy mình phê rồi bắt đầu mình. Dừng tập lại. Giảm lại từ từ. Và đi đến. Một cái nơi nào đó. Tuyệt vời. Giống như quán cà phê có máy lạnh. Có thức uống yêu thích hoặc ở nhà. Để làm việc, làm những việc định làm. Thì tin tôi đi, hiệu suất của bạn sẽ cực kì cao, cao khủng khiếp. Và ngày qua ngày. Ngày nào. Cũng xong việc. Ngày nào cũng làm việc với thái độ như thế. Sức chịu đựng của các bạn. Sẽ đc tăng lên. Và đôi khi các bạn có thể làm tốt được mà không cần phải đi bộ. Bởi vì bạn đã có khí chất trong người rồi. Khi lượng đủ thì chất thay đổi. Và bye bye. Sự lười biếng, sự trì hoãn. Bây giờ sẽ là. Cái phương pháp khoa học. Thì tại sao chúng ta đi bộ. Chúng ta chạy bộ, chúng ta vận động.

Thì cơ thể của chúng ta. Lại tiết ra. Chất nào đó. Mà có cái. Cảm giác sung sướng thoải mái. Thì thực ra. Khi mà bạn thấy một cái người hạnh phúc. Một người vui, bạn nhìn vào bạn chỉ nghĩ. Chắc là người đó có cái chuyện gì đó vui, bạn chỉ cùng lắm là giải thích được như vậy thôi. Nhưng mà. Xét khía cạnh. Khoa học. Vì khi mà chúng ta cảm thấy vui, cảm thấy hạnh phúc. Thì thực ra. Cơ thể của chúng ta đang tiết ra. Những cái chất. Tạo ra. Sự hưng phấn đó, đó là những cái chất. Kiểu như là. Oxytocin hoặc là. Endorphine. Hoặc là adrenalin hoặc là serotonin. Những chất có thể giúp chúng ta. Cảm thấy tích cực, thoải mái. Hưng phấn. Và may làm sao. Cũng là những chất đó khi mà chúng ta chạy bộ. Chúng ta đi bộ, chúng ta vận động. Cơ thể của chúng ta tiết ra dạt dạo. Một cái sự trùng hợp. Tuyệt vời. Khi chúng ta vận động. Cơ thể lại tiết ra chât đó.

Và đó là lý do chúng ta lợi dụng. Cơ chế sinh học của cơ thể mình. Để mà chúng ta có một cái tinh thần. Phấn chấn và một sự. Sự hưng phấn. Phấn chất, tỉnh táo, phê phê. Chúng ta lợi dụng để làm việc. Lúc đó thì cái thời điểm mà tôi phát hiện ra. Phương pháp này thì tôi ko biết. Thú thật thì tôi ko biết. Cơ sở khoa học đó là như vậy nhưng mà sau này khi mà tôi nghiên cứu. Thì cái này cũng không có gì mới. Mọi người đã nói rồi. Chẳng qua là mình. Tình cờ. Và mình phát hiện ra thôi. Và thêm một cái nữa là khi mà chúng ta. Chạy bộ. Hoặc vận động nhiều. Thì cái lượng máu và cái lượng oxy. Cung cấp. Cho các bộ phận trên cơ thể của chúng ta. Sẽ nhiều hơn. Và chúng ta cũng được lợi rất nhiều. Từ cái việc đó. Và trong một khoảng thời gian sau đó nữa thì tôi có. Đọc được thêm một cái báo cáo của đại học georgia đó là khi mặc các bạn bị stress.

Các bạn bị mệt. Bị đuối. Thế các bạn nghĩ tới việc gì?. Các bạn nghĩ là. Chúng ta nên nghỉ ngơi. Đúng ko?. Nhưng mà theo cái nghiên cứu của đại học này. Lúc mà cái bạn stress. Các bạn cảm thấy đuối. Thì các bạn vận động cơ thể chạy bộ. Nó sẽ có cái lợi ích. Gấp 3 lần. So với các bạn nằm đó. Và nghỉ ngơi. Các bạn thấy lợi hại chưa?. Và cứ giống như cái hiệu ứng domino vậy. Các bạn vận động, các bạn chạy bộ, đi bộ và rất nhiều những cái lợi. Nó đổ vào, nó đổ vào, nó đổ vào. Nó làm cho trạng thái tinh thần của các bạn hưng phấn. Và gần như các bạn có thể. Thăng hoa. Và giải quyết. Mọi vấn đề trong thời gian đấy. Và đó là phương pháp đơn giản. Do bản thân tôi. Trải nghiệm và chia sẻ với các bạn ngày hôm nay. Hi vọng. Sau cái bài giảng ngày hôm nay. Thì sự lười biếng. Sự trì hoãn, sự trì trệ. Sẽ không còn trong các bạn nữa bởi vì.


https://youtu.be/jbvyDmt0VQUChữa Bệnh Lười 100% – Giá Như Biết Sớm Hơn
Xin chào tất cả quý vị và các bạn, chúng ta lại gặp nhau vào 7 giờ tối thứ 7 trên kênh Youtube của web5ngay. Và ngày hôm nay chủ đề chính của chúng ta sẽ là. Cái câu hỏi. Mà tôi thú nhận với các bạn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *